CUỘC CHIẾN THẦM LẶNG CỦA MỘT CON NGƯỜI GIÀU NGHỊ LỰC …
Hà Thị Băng Thanh – CN Quận 12
Anh Thái Minh Mẫn sinh ra trong một gia đình đông anh chị em. Nhà anh nghèo lắm, nghèo đến nỗi cái ăn cứ đói quanh năm. Ngày chào đời, một cơn sốt khiến cơ thể anh ngày càng teo nhỏ đi, đặc biệt đôi chân anh không đi lại được nữa và anh không phát âm được như người bình thường khác. Từ đó cuộc đời anh gắn liền với đôi nạng gỗ. Lớn lên anh đi bán vé số; những vòng xe cứ lăn tròn cùng anh khắp các nẻo đường.
Anh kể: những ngày tết Nguyên đán là ngày sum họp cùng gia đình thì với anh lại là mùa mưu sinh; anh phải thức trắng đêm đi xe lăn từ Quận 12 lên tận Chùa Bà (Bình Dương) để bán vé số; thật hiếm hoi giấy phút anh đón năm mới trong không khí sum họp gia đình. Anh biết rằng muốn thay đổi số phận phải có vốn nhưng lực bất tòng tâm. Còn những người quen thấy anh đến; họ sợ anh xin hay vay mượn không có tiền trả. Anh sợ nhất những cái nhìn thương hại như thế.
Cứ thế trong hơn 40 năm qua, bánh xe lăn vẫn cứ quay và anh vẫn không nản lòng, không bao giờ kêu ca cho bản thân hay trách than ông trời. Rồi hạnh phúc bình dị cũng đến, anh lập gia đình với người phụ nữ của cuộc đời anh. Chị cũng nghèo. Vợ chồng tiếp tục dìu nhau bán vé số để kiếm sống qua ngày. Năm 2007, đứa con trai kháu khỉnh Thái Minh Châu ra đời là niềm vui cho cặp vợ chồng khuyết tật; nhưng cái nghèo vẫn thế, cứ bám lấy gia đình anh. Tưởng chừng đã đến lúc phải thúc thủ, buông xuôi nhưng rồi anh đã gặp Quỹ CEP qua khu phố giới thiệu. Từ 5 triệu đồng làm vốn ban đầu, anh đã mua được chiếc xe lăn cho vợ và anh có vốn bán tiếp vé số. Vòng 2, CEP hỗ trợ 10 triệu đồng, cộng với tiền tích lũy, anh mua xe máy loại có 3 bánh cho người khuyết tật và bắt đầu rong ruổi khắp các nẻo đường bán túi đựng laptop và dụng cụ nhỏ hỗ trợ cho máy tính, điện thoại bằng chính chiếc xe lưu động ấy cho sinh viên khu vực trường Đại học Công nghiệp 4. Thương anh tật nguyền, các cô công nhân, các em sinh viên ngay cả các anh cảnh sát giao thông cũng ủng hộ và giúp đỡ anh có một chỗ bán ổn định . Vì thế việc buôn bán anh ngày càng thuận lợi, anh chia sẻ: “tôi dự định sẽ mở một cửa hàng nhỏ để buôn bán thuận lợi hơn.
Cuộc sống như một quả lắc giữa nụ cười và nước mắt, cuộc sống không quá khắc nghiệt với anh, tương lai đã nở nụ cười với anh. Thăm gia đình anh trong một buổi chiều, tôi cảm nhận được sự ấm áp và rất đỗi bình yên trong một gia đình đã trải qua nhiều đau khổ. Nhà cửa ngăn nắp. Vật dụng gia đình như tủ lạnh, ti vi… được anh trang bị đầy đủ bằng đồng vốn của các vòng vay tiếp theo. Dù khá bận rộn, việc di chuyển khó khăn nhưng anh rất quan tâm đến gia đình; đến việc học của con trai nên năm nào bé cũng hoàn thành tốt chương trình học. Hiện tại anh có số dư sổ tiết kiệm trên 10 triệu đồng tại CEP. Với anh, như vậy là hạnh phúc lắm rồi. Anh ước năm sau sẽ để dành tiền mua xe ba bánh của Nhật sản xuất vì xe anh đang đi là xe do Trung quốc sản xuất nên thường hay hỏng hóc.
Ôi những ước mơ của anh quá bình dị. Đây chính là ngọn lửa, là động lực, và niềm tin trong chính những công việc thầm lặng mà CEP đang làm. Nhìn những việc làm hàng ngày của anh Thái Minh Mẫn, thầm khâm phục sự nhẫn nại và chịu thương chịu khó của anh. Tần tảo chăm lo, gói ghém cho gia đình và lúc nào cũng vui tươi, đầy sức sống